Những cảm giác như tức giận, hối tiếc hay thất vọng có thể đè nặng tâm hồn, khiến bạn mãi mắc kẹt trong quá khứ. Tha thứ và buông bỏ là hành trình không dễ dàng, nhưng một khi bạn làm được, cả thế giới dường như nhẹ nhàng hơn. Liệu có cách nào để chúng ta học cách buông tay khỏi những nỗi đau ấy?
Học cách tha thứ không có nghĩa là gạt đi lỗi lầm hay làm hòa với ai đó bằng mọi giá. Tha thứ là một món quà bạn dành cho chính mình, giải phóng bạn khỏi những cảm xúc tiêu cực như căm hận hay oán trách.
Tương tự, buông bỏ không đồng nghĩa với từ bỏ, mà là học cách chấp nhận những điều không thể thay đổi, để bản thân bước tiếp một cách tự do và thanh thản.
Một nghiên cứu từ Đại học Stanford (2005) chỉ ra rằng những người thực hành tha thứ có mức độ căng thẳng thấp hơn 25% và nguy cơ mắc bệnh tim mạch giảm đến 20%. Điều này cho thấy tha thứ không chỉ mang lại lợi ích tinh thần mà còn giúp cải thiện sức khỏe thể chất đáng kể.
Khi bị tổn thương, não bộ chúng ta thường ghi nhớ rất lâu như một cách để tự bảo vệ khỏi những tổn thương tương tự trong tương lai. Nhưng đôi khi, việc này giống như bạn đang giữ một hòn than nóng trong tay, mong làm đau người khác, nhưng cuối cùng chỉ có bạn bị bỏng.
Cái tôi thường khiến chúng ta khó nhìn nhận vấn đề một cách khách quan. Chúng ta có thể cảm thấy tha thứ là một sự thua cuộc, nhưng thực tế, đó là hành động của sự mạnh mẽ.
Thường thì chúng ta không buông bỏ vì sợ mất đi ý nghĩa của những gì đã xảy ra. Nhưng càng bám víu, bạn càng tự giam mình trong những nỗi đau đã qua.
Hãy dành thời gian để cảm nhận những nỗi đau mà bạn đang mang theo. Đừng cố gắng phủ nhận hay kìm nén chúng. Một nghiên cứu từ tạp chí Psychological Science (2012) cho thấy việc viết ra cảm xúc trong nhật ký có thể giảm bớt căng thẳng và giúp tâm trí minh mẫn hơn.
Tha thứ không xảy ra trong một sớm một chiều. Đôi khi, bạn sẽ cần phải nhắc nhở bản thân nhiều lần rằng mình đang chọn buông bỏ. Điều này không sao cả, bởi mọi hành trình đều cần thời gian.
Thử nhìn nhận tình huống từ góc độ của người gây tổn thương cho bạn. Có thể họ cũng đang đấu tranh với những vấn đề của riêng mình. Khi bạn hiểu được lý do, sự oán trách sẽ dần tan biến.
Không phải mọi mối quan hệ đều có thể hàn gắn, không phải mọi lỗi lầm đều có thể sửa chữa. Nhưng bạn có quyền chọn cách phản ứng trước những gì đã xảy ra.
Khi bạn tập trung vào những điều tích cực trong cuộc sống, bạn sẽ nhận ra rằng những nỗi đau kia không còn quan trọng nữa. Một nghiên cứu từ Đại học California, Davis (2003) cho thấy những người viết nhật ký về lòng biết ơn cảm thấy hạnh phúc hơn 25% và ít gặp các vấn đề sức khỏe hơn.
Đôi khi, người khó tha thứ nhất lại chính là bản thân. Hãy nhớ rằng ai cũng có lúc mắc sai lầm. Tha thứ cho mình không phải là biện minh, mà là học cách yêu thương bản thân bất chấp những khiếm khuyết.
Tha thứ không có nghĩa là xóa sạch ký ức về những gì đã xảy ra. Thay vào đó, nó là một cách để bạn lấy lại quyền kiểm soát cuộc đời mình. Một trái tim tràn đầy oán trách không thể đón nhận hạnh phúc mới.
Hãy nhớ rằng, buông bỏ không phải là mất mát, mà là cách để bạn mở ra không gian cho những điều tốt đẹp hơn.